Nội dung chính
Giữa cái nắng như đổ lửa của miền duyên hải, những người làm muối vẫn cần mẫn trên cánh đồng trắng tinh, từng bước chân in hằn trên mặt ruộng khô cứng. Không máy móc, không che nắng, họ gánh từng đôi quang muối nặng trĩu, lặng lẽ bước đi dưới trời chói chang, như một bản nhạc đời cần mẫn và lặng thầm.
Gánh muối không chỉ là việc mang vác. Đó là sự bền bỉ và nhẫn nại trước thiên nhiên khắc nghiệt. Cái nắng không chỉ rám da, cháy thịt mà còn làm khô cứng đôi vai, chai sạn lòng bàn chân. Những hạt muối lấp lánh dưới ánh mặt trời là kết tinh của mồ hôi, của công sức, của cả một đời gắn bó với ruộng đồng và biển mặn.
Nghề gánh muối thường do phụ nữ đảm nhiệm – những người mẹ, người chị với thân hình gầy gò nhưng đầy nghị lực. Họ quen với cái nặng của quang gánh, quen cả với vị mặn thấm vào da thịt. Mỗi ngày, họ gánh hàng chục lượt muối từ ruộng lên bờ, rồi xếp thành từng đống, chờ xe chở đi tiêu thụ.
Dù vất vả, đồng muối vẫn là nguồn sống của bao gia đình. Người làm muối không mong giàu sang, chỉ mong nắng đủ nhiều, mưa đừng về sớm, để những hạt muối mặn có thể nuôi dưỡng cuộc đời bình dị mà đầy nghĩa tình nơi làng muối thân thương.